Posted inThơ Ngô Quang Phúc

Mê trong thức tỉnh

MÊ TRONG TỈNH THỨC Ngày nay tưng tụng có vui không Bởi dăm chiêu rác hổ danh rồng Có những thắng hơn lòng bỗng thẹn Lắm phen lùi bước lại thanh cao. Ta đã lạc tâm tự khi nào Bấm lòng hỏi dạ thử xem sao Quân tử không cao nhưng phải thẳng Trượng phu […]

Posted inThơ Ngô Quang Phúc

Bỏ phố lên non

BỎ PHỐ LÊN NON Quyết rồi bỏ phố lên nương Bỏ luôn câu chuyện tình buồn xuân thu Bao năm mắt sáng tâm mù Đường rộng chẳng bước vương chi lối mòn. Nhớ ngày còn bé lon ton Mắt tâm đều sáng hãy còn trong mơ Giờ đây chân yếu mắt mờ Bước chân khập […]

Posted inThơ Ngô Quang Phúc

Kẻ mù

KẺ MÙ Trải qua thời khắc đui mù Xuân thu mới tỏ kiếp mù mà hay Xinh đẹp ngày tháng nào say Lờ mờ vạn vật cõi này an vui. Bao kẻ mắt sáng như đui Tâm mù trí quáng huy hoàng nỗi chi Đường đi dài bước vội gì Trí nhân tâm sáng mắt […]

Posted inThơ Ngô Quang Phúc

Xưa – nay

XƯA – NAY Ta trở về thoát nỗi cơ mang, Nhìn quanh đâu cũng họ hàng thân quen. Nhớ ngày sắp chết nhang kèn, Lạnh như nghĩa địa đâu quen bóng nào. Giờ này cảnh vật xôn xao, Dương cao ngọn đuốc lối nào lạ xa. Mười phương bốn hướng thân mà, Đâu đâu cũng […]

Posted inThơ Ngô Quang Phúc

Tưởng rằng

TƯỞNG RẰNG Từ khi khép lại cõi lòng Là khi ta thấy đời không sắc màu Tưởng rằng một kiếp qua mau Ai ngờ dai dẳng dài lâu thế này Người trong thế sự có hay Gạt đi nỗi nhớ đêm ngày khóc ai Tỉnh rồi một gánh hai vai Lại vì huynh đệ kéo […]

Posted inThơ Ngô Quang Phúc

Nữa không

NỮA KHÔNG Bước tiếp nữa không đoạn ngắn dài, Mấy ai tỏ hết nỗi bi ai. Trần gian một gánh nơi cõi tạm, Nhân sinh một kiếp quả vô thường. Chí nguyện mười năm nơi cùng cốc, Tưởng đâu mộng ấy nguyện đã tròn. Tỉnh mộng biết rằng duyên chưa đủ, Thiên định chạy đâu […]

Posted inThơ Ngô Quang Phúc

Cho mình

CHO MÌNH Cho mình cơ hội thứ tha Để mà tâm nở nụ hoa vô thường Trả người tình cũ nhớ thương Để mà gột rửa vấn vương trong đời. Cho mình tĩnh chút bạn ơi Để mà quên sạch ngữ lời khen chê Thế gian trầm khảm u mê Hơn thua toan tính ê […]

Posted inThơ Ngô Quang Phúc

Cuốc bay

CUỐC BAY Cuốc vài héc ruộng trên nương Chỉ vì thích được tầm thường như ai Ngày xưa cuốc đất khổ sai Bây giờ cũng cuốc mà oai hơn nhiều Nhớ ngày còn nhỏ ốc tiêu Tay cầm cây cuốc dộp bầm lệ rơi Lớn lên một chút quen rồi Cuốc bàn cuốc bốn cuốc […]