THÂN MA

Ta đợi chờ ai cuối con đường
Con đường nắng trải giọt bi thương
Bến cũ vô thường đâu biết được
Ô thước chỏng chơ nhớ màn thuyền.

Ta đứng chờ ai gái thuyền quyên
Miệng nói luyên thuyên cõi tạm miền
Nhớ quá loạn tâm sầu tím dạ
Giận kiếp đợi mà héo thân ma.

Thơ NQP.

Join the Conversation

205 Comments

Leave a comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *