CHO MÌNH
Cho mình cơ hội thứ tha
Để mà tâm nở nụ hoa vô thường
Trả người tình cũ nhớ thương
Để mà gột rửa vấn vương trong đời.

Cho mình tĩnh chút bạn ơi
Để mà quên sạch ngữ lời khen chê
Thế gian trầm khảm u mê
Hơn thua toan tính ê chề ngán thay.

Cho mình thả lỏng đêm nay
Ngày mai gồng gánh nghiệp này đa mang
Xốn xang mắt lệ hai hàng
Trả câu phỉnh nịnh mang chi nặng lòng.

Cho mình thoát nhớ thôi mong
Không thương không ghét cho lòng an vui
Diệt đi tủi hổ ngậm ngùi
Để mà có được niềm vui trong lòng.

Cho mình trả hết thời xong
Trả luôn tâm bẩn thân không ra gì
Cõi này đến để rồi đi
Chứ đâu bám trụ làm gì nơi đây.

Thơ NQP.

Join the Conversation

35 Comments

Leave a comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *