HƯ KHÔNG Có khi lòng tự hỏi lòng Hạ tàn thu tận có buồn không Đông buốt lệ sầu bên gối mộng Nàng xuân kia tan vào cõi hư không. Thơ NQP.
Hoa cỏ tương tư
HOA CỎ TƯƠNG TƯ Hoa Cỏ buồn hoa Cỏ biết tương tư Cô đơn hoa Cỏ mọc ven đường Vãng khách ghé qua xin dừng bước Để ngắm loài hoa dại vô thường. NQP
Tĩnh
TĨNH Có khi tĩnh để lặng thinh Có khi tĩnh để cho mình yên vui Có khi tĩnh để chôn vùi Có khi tĩnh để ủi an cuộc tình Có khi tĩnh để khai minh Có khi tĩnh để thấy mình vô tâm Có khi tĩnh để lặng câm Có khi tĩnh để chữa bầm […]
Đời tôi
ĐỜI TÔI Đời tôi em hỏi làm chi Đời tôi rách nát còn gì nữa đâu Đôi bờ cách trở sông sâu Nhịp cầu chưa bắc tình sầu cô mang. Thân tôi em hỏi làm chi Thân phờ phạc ấy còn gì nữa đâu Mỉm cười ngắm tiết mưa ngâu Ẩn sâu tâm dạ nỗi […]
Nếu biết
NẾU BIẾT Nếu biết chỉ là nếu biết thôi Nhân sinh cõi tạm ấy rong chơi Kiếp trước cõi này và cõi nữa Cũng chỉ trò chơi cõi tạm thôi. Thơ NQP.
Người đi
NGƯỜI ĐI Nếu một ngày duyên tận hồn ly Tri âm vĩnh biệt cõi thị phi Đành rằng tri kỷ còn đôi đứa Biệt ly kẻ ở vẫn người đi. Thơ NQP.