Posted inThơ Ngô Quang Phúc

Bên thềm mê tỉnh

BÊN THỀM TỈNH MÊ Ngàn năm đợi để gặp nhau Trăm năm nguyện ấy bây giờ hiển linh Bao năm lẻ lối một mình Tình trong cái cõi tiết trinh khuyết đầy Em ơi duyên đủ về đây Đắp xây mộng ấy đủ đầy nên đôi Bao năm cách trở xa xôi Bây giờ gặp […]

Posted inThơ Ngô Quang Phúc

Được gì

ĐƯỢC GÌ Bao năm phiêu bạt bôn ba Được là yêu ghét nhạt nhoà gió mưa Được bao mộng đẹp say sưa Được gì trong cái cõi vừa tối tăm Được không hoang mộng trăm năm Được gì ở chốn chiều rằm vô niên Được đi xuôi ngược ba miền Được cười trong cõi trần […]

Posted inThơ Ngô Quang Phúc

Thu về

THU VỀ Anh giờ vẫn kiếp cô lang Rày đây mai đó lỡ làng chiều hôm Em ơi đón ngọn gió nồm Kẻ cho người nhận hoang lời mà chi. Từ dạo đông tiễn thu đi Hạ thời sắp kịp tiễn xuân về trời Em ơi sự thật thô lời Vuốt ve chau chuốt ngữ […]

Posted inThơ Ngô Quang Phúc

Tam kiếp

TAM KIẾP Tiền kiếp ta hiện thân gì nhỉ Thiện ác nhu cường thuyết nhị nguyên Kiếp này đầu thai làm chi nhỉ Phải chăng duyên nghiệp cõi ta bà Kiếp nữa ta hoá thành chi nhỉ Chánh tà nhân quả ắt luân quy Ta gieo lành dữ thời ta nhận Sanh Tử trả vay […]

Posted inThơ Ngô Quang Phúc

Tỉnh mê

TỈNH – MÊ Ta là kẻ điên lạc miền rừng núi Chút ngậm ngùi ngao ngán ớn dương gian Ta lang thang đâu biết đến thượng hoàng Chẳng phân định tiều phu là đốn củi. Ta mặc kệ tháng ngày quên buồn tủi Kiếp bụi phùi cùi hủi thương đau Ta buông mau sầu khổ […]

Posted inThơ Ngô Quang Phúc

Vô trung sinh hữu

VÔ TRUNG SINH HỮU Có mà như không có Hãy hành hạnh buông dần Thế nhân sao chưa tỉnh Thân mình có như không. Mong chi điều còn hết Bởi chết cũng như còn Gạt mau lối duy mòn Nỗi đau còn như hết. Đến mà như không đến Đi mà chẳng phải đi Bám […]

Posted inThơ Ngô Quang Phúc

Thiên miền quê hương

THIÊN MIỀN QUÊ HƯƠNG Em à gió thổi canh thâu Đó đâu bằng được sắc màu quê hương Hỏi người xa xứ có vương Quê nhà một cõi tình thường trăm năm. Màng gì cái chốn xa xăm Đêm nằm hoang mộng vầng trăng méo tròn Hôm nay sức khoẻ hãy còn Sao không quẳng […]

Posted inThơ Ngô Quang Phúc

Lá vàng

LÁ VÀNG Hết xanh rồi tôi vẫn nghĩ về em Ngày cuối thu lá vàng vù theo gió Xác vỏ cây phủ đầy đường đất đỏ Có kẻ dại tình ngửa mặt ngắm bình minh. Hết xanh rồi nhưng em hãy còn xinh Cái tuổi lung linh ngày em đôi chục Nhớ gì đâu nụ […]