Ta viết lên đây một đôi dòng
Thế gian vẫn tưởng kẻ ngu ngông
Tai điếc vờ thôi đâu thủng nhỉ
Nhãn mờ khẩu kiệm phải ngu không?

Ta viết lên đây vạn nét sầu
Đố ai đếm ngược nỗi thương đau
Máu đào bao giọt tô cõi tạm
Giám mài đâu ngại gánh sâu tham!

Ta giận hồn ta chém bóng ma
Giữa cao xanh ấy tỏ quá mà
Vết ấy thường thôi hèn một chút
Biết dơ tự rửa sạch cho qua.

Thơ NQP.

Join the Conversation

368 Comments

Leave a comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *