NHỊP CẦU Ô THƯỚC

Trời buồn hạ tự hỏi thu
Mùa đông chóng vánh vèo vù qua đây
Xuân này từa tự áng mây
Phận thì kiếp nghiệp cam đày hợp tan.

Dòng đời bể khổ trái ngang
Ai kêu em đến muộn màng mà chi
Để rồi bể khổ chia ly
Những gì đọng lại anh ghi đáy lòng.

Đời anh phận bạc long đong
Rày đây mai đó cõi lòng tịch liêu
Thế gian trăm nhớ ngàn yêu
Anh đây bạc phước một điều cũng không.

Biết rồi anh chẳng giám mong
Mùa đông băng giá lửa lòng hong khô
Thôi đành một kiếp nam mô
Nhịp cầu ô thước xin nhường thế gian.

Thơ NQP.

Join the Conversation

77 Comments

Leave a comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *