Con còn mẹ ví như còn tất cả
Dẫu tuổi già dễ giận mẹ thường la
Mẹ của ta có ở mãi đâu mà
Được rày la đó cũng là ơn phước.

Hỏi thế gian giữa muôn vàn điều ước
Có ước nào bằng mẹ được an vui
Cố làm sao bù đắp bớt ngậm ngùi
Để mẹ được an vui miền tạm bợ.

Con của mẹ có bao giờ thôi nhớ
Đến công ơn dưỡng dục sinh thành
Cầu an lành bên mẹ thấu cao xanh
Con còn mẹ công danh kia còn nghĩa.

Lời mẹ dặn đạo đời ôi thấm thía
Sống sao cho trọn nghĩa với vẹn tình
Chốn cung đình chưa hẳn đã quang vinh
Nhưng còn mẹ chắc chắn là hạnh phúc.

Thơ NQP.

Join the Conversation

271 Comments

Leave a comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *