CUỐC BAY
Cuốc vài héc ruộng trên nương
Chỉ vì thích được tầm thường như ai
Ngày xưa cuốc đất khổ sai
Bây giờ cũng cuốc mà oai hơn nhiều
Nhớ ngày còn nhỏ ốc tiêu
Tay cầm cây cuốc dộp bầm lệ rơi
Lớn lên một chút quen rồi
Cuốc bàn cuốc bốn cuốc ngày cuốc đêm
Chẳng cầu cuộc sống ấm êm
Chỉ mong có được bên thềm củ khoai
Bao năm cày cuốc mệt nhoài
Không ai thương xót đoái hoài một câu
Bây giờ có khác gì đâu
Chỉ là vắng bóng lệ sầu năm xưa.
Thơ NQP.