TÔ VẼ
Tô cho đậm giọt lệ rơi
Vẽ cho thanh nét quên đời đắng cay
Tô cho nửa bụi tre này
Vẽ cho hết thảy buồn bay về trời
Tô cho mộng tưởng lả lơi
Vẽ cho vạn bức đạo đời là đây
Tô cho hạnh phúc vơi đầy
Vẽ cho dăm bảy áng mây trên trời
Tô cho khúc hát gọi mời
Vẽ cho tiên bụt muôn nơi hiện về
Tô cho tình bạn đuề huề
Vẽ cho bay biến khen chê mê lầm
Tô cho tỉnh giả vờ hâm
Vẽ cho gấm lụa lạc lầm sa tanh
Tô cho bay bớt mùi tanh
Vẽ cho vài nét thơm lành hồi môn
Tô cho trưởng lão đích tôn
Vẽ cho mà nhớ bạc hồn vất đi
Tô cho tà đạo ích gì
Vẽ cho chánh đạo khắc ghi làm đầu
Tô cho một nét mưu sâu
Vẽ cho vài nhánh hoang cầu ấm êm
Tô cho đức đạo bên thềm
Vẽ cho mượn đạo tạo đời lao đao
Tô cho lối rẽ xem sao
Vẽ cho ngây dại miệt mài hoang sơ
Tô cho tròn mộng với mơ
Biết đâu thoát cảnh vật vờ trăm năm.
Thơ NQP.
(Tranh phấn NQP)