Blog chính thức Ngô Quang Phúc

Thục nhi

đêm trăng

NHỤC THI

Và tôi đa tởm lợm nhớp nhơ
Bởi thơ tôi điên dại dưới trăng mờ
Đời lạc bước chơ vơ hồn mê tỉnh
Này có hay mùa thu như phỉnh nịnh
Nhưng thiệt tình nào lừa phỉnh ai đâu
Cuộc tình đầu với vạn vết thương đau
Có ngờ đâu kết vẫn câu ly biệt
Để bây giờ hồn liệt giữa thiên thu.

Thơ NQP.

(Ảnh sưu tập)