Ta biết đời ta ấy chỉ là
Gió thu vồn vã tiện ghé qua
Tiết trời đông lạnh sao băng giá
Cô tịch âm thầm kiếp vô gia
Ta biết lá vàng cũng như ta
Ngày thu duyên tận ấy sẽ là
Lá vàng từ dã thân cành gốc
Nhẹ lòng bay biệt trước tiết đông
Ta hỏi lòng mình có buồn không
Mên mông lưu luyến cõi bụi hồng
Thu đông tiễn lá trong mùa rụng
Tuyết lòng bao phủ lệ nhớ mong.
Thơ NQP.