Blog chính thức Ngô Quang Phúc

Nữa không

nua khong

NỮA KHÔNG
Bước tiếp nữa không đoạn ngắn dài,
Mấy ai tỏ hết nỗi bi ai.
Trần gian một gánh nơi cõi tạm,
Nhân sinh một kiếp quả vô thường.

Chí nguyện mười năm nơi cùng cốc,
Tưởng đâu mộng ấy nguyện đã tròn.
Tỉnh mộng biết rằng duyên chưa đủ,
Thiên định chạy đâu khỏi nắng vàng.

Trở lại hô vang miền tạm bợ,
Trong cái có không chẳng bận lòng.
Mong đợi cưỡng cầu chi cho khổ,
Thong dong gieo trả tự an lòng.

Thơ NQP.