Blog chính thức Ngô Quang Phúc

Một mình

Một mình

MỘT MÌNH

Một mình ngắm cảnh chiều tà
Một mình ta lại ấy mà đi hoang
Một mình đâu ngại trái ngang
Một mình một cõi nhẹ nhàng an vui
Một mình tặc lưỡi kệ tui
Một mình nếm chút ngậm ngùi thế gian
Một mình một kiếp lang thang
Một mình lầm lũi mộng hoang một mình.

Thơ NQP