Một ánh mắt hơn nửa đời hoang dại
Ngập ân tình tội lỗi với bon chen
Có đôi khi tự bỗng thấy mình hèn
Chả giữ nổi tâm bình người quân tử
Sống và chết ai đây rồi cũng thử
Vỹ nhân nào né tránh được tử sinh
Vậy nên tôi quyết chí sống một mình
Cho nhẹ gánh rong chơi miền tạm bợ
Thơ NQP
Quỷ Núi Suối Ma – Đà Lạt