Đừng tưởng cứ thắng là hơn, cứ đen là tối, cứ cười là vui.
Đừng tưởng có của là vua, cứ than là thảm, cứ thua là hèn.
Đừng tưởng cứ rách là nghèo, nhiều khi nhung gấm mà te tua trong lòng.
Đừng tưởng cứ gió là giông, cứ đông là lạnh, cứ vàng là Thu.
Đừng tưởng nói ít là ngu, nói nhiều là giỏi, nói hoài là hay.
Đừng tưởng nhắm mắt là mù, có khi nhắm lại để soi chân tình. (soi chân tình…).
Thơ NQP.